Đường hành quân
Nếu ai đó làm một phép tính, cộng lại được những bước chân của một đời lính thì chắc chắn sẽ giật mình khi thấy nó dài biết chừng nào, có khi cũng dài bằng con đường vòng quanh trái đất.
Bạn đang đọc: Đường hành quân
Có những bước hành quân cực kỳ gian truân, khó khăn vất vả. Đó là những buổi hành quân ngày hè nắng như đổ lửa. Ba lô, súng đạn nặng trĩu trên sống lưng, một chiếc mũ cối nhỏ, vài cành lá ngụy trang ngăn sao nổi cái nắng lửa, gió Lào. Mồ hôi khi nào cũng đầm đìa vai áo. Chân mỏi, mắt hoa mà vẫn phải mạnh nhịp bước cùng đồng đội. Những lúc ấy gặp một bóng cây, một giếng nước nhỏ bên đường cũng là một niềm vui lớn. Lại có nhiều buổi hành quân suốt đêm đông mưa phùn, gió rét. Đường trơn như đổ mỡ, gió núi lạnh thấu xương, vai vác nặng mà mồ hôi vẫn dìn dịn sống sống lưng. Trời đêm như bưng lấy mắt, chỉ có tai nghe và chân bước. Những tiếng ” đằng sau bám sát ” luôn luôn được cất lên để giữ vững đội hình. Đường Trường Sơn, ngày đêm phải trèo đèo, lội suối. Ban đêm thì tối như bưng. Chỉ có tiếng gió xạc xào trên tán cây. Dưới đất thì kiến, mối, vắt … nhan nhản bám theo. Rồi còn rắn, hổ báo, voi, trâu rừng, lợn lòi …… khi nào cũng chuẩn bị sẵn sàng tiến công. Nhiều khi giao liên báo hoàn toàn có thể gặp voi, gặp trâu rừng là cứ phải có hàng tiểu đội súng ống chuẩn bị sẵn sàng đi trước mở đường … Có đường hành quân phải trèo những đèo dốc cao chọc trời. Lúc ở dưới chân đèo nóng toát mồ hôi vậy mà khi lên đến đỉnh dốc người lại rét run cầm cập. Hành quân qua đỉnh cao nguyên Bô – Lô – ven cũng vậy, dòng dã phải đi từ sớm mà đến chiều ngả bóng mới lên tới đỉnh đèo. Các chiến sỹ già đã từng là lính Điện Biên thì lại sực nhớ đến đèo Pha Đin, đèo Lũng Lô trên miền Tây Bắc … Rồi thì sông. Chiến sỹ Trường Sơn nào mà quên được đêm vượt sông Xê Băng Hiêng. Đêm lạnh mà người nào cũng phải mình trần đội súng, đạn ba-lô trên đầu bơi qua sông. Có người bị nước cuốn trôi mất túi balo, quần áo cũng phải chịu … Nhiều khi còn hành quân dưới tầm bom đạn, tàu bay. Máy bay đủ loại chi chít trời. Bom đạn chúng trút xuống cày xới đường đi, nát cả những cánh rừng. Chiến sỹ nào vượt Trường Sơn mà không nhớ chiều vượt qua Đường 9 phía Tây Trường Sơn. Cả một khoảng chừng rừng rộng đã bị bom đạn tơi bời, hố bom nham nhở, trơ hoác, cây rừng đổ bộn bề. Cả tiểu đoàn phải ém quân bên cánh rừng trụi lá. Tất cả phải chú ý theo dõi máy bay, theo dõi mệnh lệnh. Mỗi khi tốp máy bay quay đầu đi, tức thì từng tốp bốn, năm người phải lao sang thật nhanh, vượt khoảng chừng trống hàng trăm mét. Trong khi đang vượt sang, nếu tốp trực thăng hoặc phản lực quay lại thì lại phải nhanh gọn ngồi sụp xuống rồi cầm cành lá che trên đầu ngụy trang ( Chúng chỉ phát hiện ra tiềm năng di động ). Khi chúng quay đi lại phải nhanh gọn vùng lên chạy ” thục mạng ” vào rừng phía bên kia chờ tập trung đơn vị chức năng. Nhiều khi đang hành quân đụng biệt kích, thám báo lại phải tiến hành đội hình chiến đấu kịp thời. Ấn tượng nhất, phải nói đến những con đường hành quân vào trận, những con đường đi đánh đồn. Con đường ấy chẳng thể đi theo hàng, theo lối, chẳng thể hát hò vang trời được. Phải im re luồn rừng, luồn xóm thôn, trại ấp, kênh rạch, đầm lầy, bụi rậm mà đi. Lại phải tuyệt đối bí hiểm. Đoàn quân đi qua không được để lại bất kể một dấu vết nhỏ nào. Đó cũng là con đường mà người lính chịu khó khăn, quyết tử nhiều nhất. Nhưng đâu phải con đường hành quân chỉ có gian lao khó khăn vất vả ! Nhiều lúc con đường hành quân cũng rất là tuyệt vời, nên thơ đầy kỷ niệm … Đó là những chiều dịu dàng êm ả, thanh thản, những đêm trăng thanh gió mát, những lúc qua làng, qua bản, qua những cánh đồng xanh, qua những cánh rừng thu xạc xào tiếng lá reo, véo von tiếng chim hót … Vui gì bằng lúc hành quân qua xóm nhỏ có đàn em ríu rít ùa ra nghênh đón, rồi những người mẹ trao cho bát nước vối quê nhà và những nắm xôi, những củ sắn, củ khoai luộc chất chứa biết bao nhiêu tình cảm của người hậu phương gửi người tiền tuyến làm vui suốt những chiều hành quân.
Tạm biệt và đi xa rồi chiến sỹ ngoảnh lại vẫn còn gặp những bàn tay vẫy vẫy và những ánh mắt trìu mến nhìn theo. Những lời ca ngày ấy hôm nay vẫn còn vang vọng trong lòng mỗi chiến sỹ :
” Các anh về Mái ấm nhà vui Câu hát tiếng cười Rộn ràng xóm nhỏ Các anh về tưng bừng trước ngõ Lớp lớp đàn em hớn hở chạy theo sau Mẹ già bịn rịn áo nâu Vui đàn con ở rừng sâu mới về … ” Kỷ niệm về những con đường hành quân khó mà nói cho hết. Lời ca về những con đường đã nhiều, lời ca về những con đường hành quân còn nhiều gấp bội. Nếu làm một tuyển tập ca khúc hay một tuyển thơ về chủ đề này chắc như đinh sẽ rất dày, rất bề thế và bất kể một chiến sỹ nào khi đọc cũng sẽ gặp lại dấu ấn bước chân hành quân của mình trong đó.
Thanh Thản
Source: https://nhacchuong.net
Category: Bảng xếp hạng nhạc chuông