Hạ Lạ – PCGL – https://nhacchuong.net

Đèn học bật sáng … thoáng sân trường màu trời trắng trong
Anh tĩnh giấc … cảm thấy chút gì lắng đọng
Chắc là khói đưa anh đến đây nên cảm thấy hơi đắng họng
Vẫn là em! Em ngồi cùng bút thước và bài giảng
Truyện gì xảy ra? Sao lòng ta như đang buồn lai láng
Và tiếng trống … như quán tính anh đến bên và gần lại
Em ngồi đó, ta ngồi xuống khẽ tựa đầu vào vai

Sao vậy? Sao hôm nay em cứ im lặng mà không nói gì
Ngày hôm qua anh đã làm gì cho em phải giận đâu nhỉ?
Mọi thứ tối lại riêng mình sáng nên bọn bạn vây quanh
Sao hôm này em không đưa tay để nắm lấy tay anh?
Em im lặng! Chắc hôm nay em có truyện buồn
Sao không kể … mà lại để cho hàng mi tuôn?
Chắc hạ về … năm cuối rồi … em cảm động vì xa lối cũ
Thường tình mà em ơi! Đời chỉ cho khi ta thối đủ
Nhưng không phải. Mọi khi em không cười nhưng sao hôm nay lại khóc
Em cố nín và quay sang ta rồi cho một ánh nhìn trách móc
Không phải tại vì cơn buồn ngủ [ hay là do ] nhoè mắt khi em tỉnh lại
Chỉ là, chỉ là tại sao anh thấy nỗi buồn như đính vào vai?
Em à! Có gì cứ nói đi đừng ngại … Anh không thích những truyện bi hài
Lại càng ghét những thứ dong dài
Em không nói! Em chỉ cho im lặng vào im lặng
Truyện chia tay còn khó tưởng tượng hơn là cả bầu trời đêm, nắng
Rồi bất chợt … anh mới biết mọi người xung quanh biến mất
Chỉ còn 1 cặp ghế và 1 chiếc bàn cùng 2 con người nhưng 1 tiếng nất
Em cũng giống như họ bởi hình anh của em dần mờ đi …
Anh không thấy!
Anh không thấy – anh chạy ra khỏi lớp nhưng cũng không thấy!
Anh chợt ngỡ là cả ngôi trường này chỉ có một bóng người ở đây
Có mùa hạ đang treo trên cây! Có hơi ấm đung đưa trên tay
Nhưng mà em … Mùa hạ này mang em đi đâu vậy?

Mở mắt! Anh thấy mình đang ngủ trên chiếc ghế tựa
Không biết sao anh lại vào tình trạng như thế nữa
Màn hình sáng! ngày và giờ chuyển sang số khác
Cảm giác lần này là thực không hề có chút gì đó đắng chát
Ngó xung quanh … chắc đêm qua a lại vừa quá chén
Những hình ảnh lặp lại, như vầy anh cũng dần quen
Vẫn là anh! Anh có chút tiết núi những ngày xa trường
Thấy khó chịu a địu đà chỉnh đầu tóc rồi bước ra đường
Anh chợt khựng lại ở góc nhà vì chưa biết định làm gì
Có phải những nhành phượng đầu mùa đang gợi cho anh đôi chút hàm ý
À phải rồi! có phải ta vừa xa một thời khoảng thời gian khá dài
Anh vừa thấy những yêu thương cũ gợi về trong những cơn mê lặp lại
Họ và em bây giờ thì đang lo truyện tương lai sáng chói
Anh thì đang lang thang trên những khung đường bụi bặm từng đêm vắng lối
Trong giấc mơ của anh mà em còn nói được cả những lời từ biệt
Thì anh còn thứ gì để níu tay em khi tay anh toàn dự kiến
Anh thấy rồi! Anh thấy rồi mùa hạ đã về trước thềm cửa sổ
Anh đã thấy được sự chia ly và chút gì đó vướng lại giữa cổ
Nhưng em ơi … mọi thứ luôn thực nhưng sao giấc mơ là ảo
Bảy chú lùn chỉ là thể xác nhưng mà tình cảm của họ lại cao
Anh lặng lẽ và châm điếu thuốc khác
Giữa Tây Nguyên tháng ve sầu còn vài khúc hát:
Có mùa hạ đang treo trên cây! Có hơi ấm đung đưa trên tay
Nhưng mà em! Mùa hạ này mang em đi đâu vậy?

Và mùa hạ đã về một nửa
Tâm tư anh còn bận chốt cửa
Hạ này lạ! dẫn lối người qua
Chắc hạ rồi … buồn nhất đời ta …
… Tây Nguyên

Mở mắt … Những cánh quạt vẫn cứ xoay đều vòngĐèn học bật sáng … thoáng sân trường màu trời trắng trongAnh tĩnh giấc … cảm thấy chút gì lắng đọngChắc là khói đưa anh đến đây nên cảm thấy hơi đắng họngVẫn là em! Em ngồi cùng bút thước và bài giảngTruyện gì xảy ra? Sao lòng ta như đang buồn lai lángVà tiếng trống … như quán tính anh đến bên và gần lạiEm ngồi đó, ta ngồi xuống khẽ tựa đầu vào vaiSao vậy? Sao hôm nay em cứ im lặng mà không nói gìNgày hôm qua anh đã làm gì cho em phải giận đâu nhỉ?Mọi thứ tối lại riêng mình sáng nên bọn bạn vây quanhSao hôm này em không đưa tay để nắm lấy tay anh?Em im lặng! Chắc hôm nay em có truyện buồnSao không kể … mà lại để cho hàng mi tuôn?Chắc hạ về … năm cuối rồi … em cảm động vì xa lối cũThường tình mà em ơi! Đời chỉ cho khi ta thối đủNhưng không phải. Mọi khi em không cười nhưng sao hôm nay lại khócEm cố nín và quay sang ta rồi cho một ánh nhìn trách mócKhông phải tại vì cơn buồn ngủ [ hay là do ] nhoè mắt khi em tỉnh lạiChỉ là, chỉ là tại sao anh thấy nỗi buồn như đính vào vai?Em à! Có gì cứ nói đi đừng ngại … Anh không thích những truyện bi hàiLại càng ghét những thứ dong dàiEm không nói! Em chỉ cho im lặng vào im lặngTruyện chia tay còn khó tưởng tượng hơn là cả bầu trời đêm, nắngRồi bất chợt … anh mới biết mọi người xung quanh biến mấtChỉ còn 1 cặp ghế và 1 chiếc bàn cùng 2 con người nhưng 1 tiếng nấtEm cũng giống như họ bởi hình anh của em dần mờ đi …Anh không thấy!Anh không thấy – anh chạy ra khỏi lớp nhưng cũng không thấy!Anh chợt ngỡ là cả ngôi trường này chỉ có một bóng người ở đâyCó mùa hạ đang treo trên cây! Có hơi ấm đung đưa trên tayNhưng mà em … Mùa hạ này mang em đi đâu vậy?Mở mắt! Anh thấy mình đang ngủ trên chiếc ghế tựaKhông biết sao anh lại vào tình trạng như thế nữaMàn hình sáng! ngày và giờ chuyển sang số khácCảm giác lần này là thực không hề có chút gì đó đắng chátNgó xung quanh … chắc đêm qua a lại vừa quá chénNhững hình ảnh lặp lại, như vầy anh cũng dần quenVẫn là anh! Anh có chút tiết núi những ngày xa trườngThấy khó chịu a địu đà chỉnh đầu tóc rồi bước ra đườngAnh chợt khựng lại ở góc nhà vì chưa biết định làm gìCó phải những nhành phượng đầu mùa đang gợi cho anh đôi chút hàm ýÀ phải rồi! có phải ta vừa xa một thời khoảng thời gian khá dàiAnh vừa thấy những yêu thương cũ gợi về trong những cơn mê lặp lạiHọ và em bây giờ thì đang lo truyện tương lai sáng chóiAnh thì đang lang thang trên những khung đường bụi bặm từng đêm vắng lốiTrong giấc mơ của anh mà em còn nói được cả những lời từ biệtThì anh còn thứ gì để níu tay em khi tay anh toàn dự kiếnAnh thấy rồi! Anh thấy rồi mùa hạ đã về trước thềm cửa sổAnh đã thấy được sự chia ly và chút gì đó vướng lại giữa cổNhưng em ơi … mọi thứ luôn thực nhưng sao giấc mơ là ảoBảy chú lùn chỉ là thể xác nhưng mà tình cảm của họ lại caoAnh lặng lẽ và châm điếu thuốc khácGiữa Tây Nguyên tháng ve sầu còn vài khúc hát:Có mùa hạ đang treo trên cây! Có hơi ấm đung đưa trên tayNhưng mà em! Mùa hạ này mang em đi đâu vậy?Và mùa hạ đã về một nửaTâm tư anh còn bận chốt cửaHạ này lạ! dẫn lối người quaChắc hạ rồi … buồn nhất đời ta …… Tây Nguyên

Source: https://nhacchuong.net
Category: Bảng xếp hạng nhạc chuông

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (No Ratings Yet)
Loading...

Trả lời

Liên hệ với chúng tôi

Some text some message..
Link xoilac 1 anstad.com, Link xoilac 2 sosmap.net, Link xoilac 3 cultureandyouth.org, Link xoilac 4 xoilac1.site, Link xoilac 5 phongkhamago.com, Link xoilac 6 myphamtocso1.com, Link xoilac 7 greenparkhadong.com, Link xoilac 8 xmx21.com, Link 6686 design 686.design, Link 6686 blog 6686.blog, Link 6686 express 6686.express,